-
Ở nước Anh, người ta không chỉ lập ra những liên minh có tính chất bộ phận, không có mục đích nào khác là làm một cuộc bãi công tạm thời, xong rồi thì cũng giải tán cùng với cuộc bãi công. Người ta đã lập ra những liên minh thường trực, những hội công liên dùng làm chiến lũy cho công nhân trong các cuộc đấu tranh của họ với bọn chủ xí nghiệp. Và bây giờ đây, tất cả những hội công liên địa phương ấy đều thống nhất vào trong Hội liên hiệp toàn quốc các nghiệp đoàn thống nhất73 mà ban chấp hành trung ương đóng ở Luân Đôn, và nó đã có đến 80 000 hội viên. Việc tổ chức ra những cuộc bãi công, những liên minh, những hội công liên ấy được tiến hành song song với những cuộc đấu tranh chính trị của những công nhân - hiện nay, họ đã lập ra một chính đảng lớn tên là phái Hiến chương.
Những thử nghiệm đầu tiên của công nhân nhằm liên hiệp nhau lại bao giờ cũng được tiến hành dưới hình thức những liên minh.
Đại công nghiệp tập trung vào một nơi một số lượng đông đảo những người chưa từng quen biết nhau. Sự cạnh tranh chia rẽ họ về mặt quyền lợi. Nhưng việc giữ vững tiền công, cái quyền lợi chung ấy của họ chống lại chủ của họ, đoàn kết họ lại trong cùng một tư tưởng phản kháng - liên minh. Vậy là liên minh luôn luôn có một mục đích kép tức là chấm dứt sự cạnh tranh giữa họ với nhau để có thể chung sức cạnh tranh với nhà tư bản. Nếu mục đích phản kháng lúc đầu chỉ là nhằm giữ vững tiền công, thì trong chừng mực mà bọn tư bản, đến lượt chúng, càng đoàn kết lại trong cùng một tư tưởng đàn áp, các liên minh, lúc đầu còn lẻ tẻ, cũng hình thành thành những nhóm; và đứng trước tư bản luôn luôn liên kết với nhau, việc giữ vững hội liên hiệp đối với họ trở thành cần thiết hơn là việc giữ vững tiền công. Điều đó là một sự thật đến nỗi các nhà kinh tế học Anh rất đỗi ngạc nhiên khi thấy công nhân hy sinh một phần khá lớn tiền công cho những hội liên hiệp mà nhà kinh tế học ấy cho là được tổ chức ra chỉ để đấu tranh vì tiền công mà thôi. Trong cuộc đấu tranh ấy - đó là một cuộc nội chiến thật sự - tất cả những yếu tố cần thiết cho một cuộc chiến đấu sắp tới, đang được tập hợp lại và đang phát triển. Khi đã đạt đến chỗ ấy, thì liên minh mang một tính chất chính trị.
Lúc đầu, những điều kiện kinh tế đã biến quần chúng nhân dân thành những người lao động. Sự thống trị của tư bản đã tạo ra cho quần chúng ấy một hoàn cảnh chung, những lợi ích chung. Vậy là quần chúng ấy đã là một giai cấp đối lập với tư bản, nhưng chưa phải là một giai cấp vì nó. Trong cuộc đấu tranh - mà chúng ta chỉ nêu lên vài giai đoạn - quần chúng ấy tập hợp nhau lại, tự hợp thành giai cấp vì nó. Những lợi ích mà nó bảo vệ, trở thành những lợi ích giai cấp. Mà cuộc đấu tranh giữa giai cấp với giai cấp là một cuộc đấu tranh chính trị.
Trong lịch sử giai cấp tư sản, chúng ta cần phân biệt hai giai đoạn: trong giai đoạn đầu, nó tự hợp thành giai cấp dưới chế độ phong kiến và quân chủ chuyên chế, và trong giai đoạn hai, sau khi đã tự hợp thành giai cấp rồi, nó lật đổ chế độ phong kiến và nền quân chủ, để biến xã hội cũ thành một xã hội tư sản. Giai đoạn thứ nhất là giai đoạn dài nhất và đòi hỏi những cố gắng lớn nhất. Nó cũng bắt đầu bằng những liên minh có tính chất bộ phận chống lại bọn lãnh chúa phong kiến.
Người ta đã tiến hành rất nhiều công trình nghiên cứu để phản ánh lại những giai đoạn lịch sử khác nhau mà giai cấp tư sản đã trải qua, kể từ công xã cho đến khi giai cấp tư sản đã tự hợp thành giai cấp.
Thế nhưng, khi phải đánh giá một cách chính xác những cuộc bãi công, những liên minh và những hình thức khác trong đó những người vô sản đang thực hiện trước mặt chúng ta việc họ tự tổ chức lại thành giai cấp, thì có kẻ đâm ra sợ hãi thật sự, có kẻ biểu lộ một thái độ khinh khỉnh ra vẻ siêu nhiên.
-
Một giai cấp bị áp bức là điều kiện sống còn của mọi xã hội dựa trên sự đối kháng giai cấp. Vậy là sự giải phóng giai cấp bị áp bức tất phải bao hàm việc sáng lập ra một xã hội mới. Muốn cho giai cấp bị áp bức có thể tự giải phóng được thì những lực lượng sản xuất đã có và những quan hệ xã hội hiện hành không thể nào cùng tồn tại bên cạnh nhau được nữa. Trong tất cả những công cụ sản xuất, thì lực lượng sản xuất hùng mạnh nhất là bản thân giai cấp cách mạng. Sự tổ chức của những phần tử cách mạng thành giai cấp giả định sự tồn tại của tất cả những lực lượng sản xuất có thể nảy sinh ra trong lòng xã hội cũ.
Phải chăng như vậy có nghĩa là sau khi xã hội cũ sụp đổ, sẽ có một sự thống trị của giai cấp mới, biểu hiện tập trung ở một chính quyền mới? Không phải.
Điều kiện để giải phóng giai cấp công nhân, đó là sự xoá bỏ mọi giai cấp; cũng giống như trước kia, điều kiện giải phóng của đẳng cấp thứ ba, tầng lớp tư sản, là sự xoá bỏ tất cả các đẳng cấp và tất cả các tầng lớp(1).
Trong quá trình phát triển của nó, giai cấp công nhân sẽ thay thế xã hội tư sản cũ bằng một tổ chức liên hiệp, tổ chức liên hiệp này sẽ loại bỏ các giai cấp và sự đối kháng giai cấp, và sẽ không còn có chính quyền theo đúng nghĩa của chữ ấy nữa, vì chính quyền chính là biểu hiện tập trung chính thức của sự đối kháng giai cấp trong xã hội tư sản.
Trong khi chờ đợi, sự đối kháng giữa giai cấp vô sản và giai cấp tư sản là một cuộc đấu tranh giữa giai cấp với giai cấp, một cuộc đấu tranh, khi đạt đến trình độ cao nhất của nó, trở thành một cuộc cách mạng toàn diện. Vả lại, liệu có nên lấy làm lạ khi một xã hội, dựa trên sự đối lập của các giai cấp, đi đến mâu thuẫn tàn bạo, đến một cuộc tấn công giáp lá cà, coi đó là kết cục cuối cùng?
Đừng nói rằng vận động xã hội loại trừ vận động chính trị. Không bao giờ có một cuộc vận động chính trị nào mà không đồng thời là vận động xã hội.
Chỉ có ở trong một chế độ không còn giai cấp và đối kháng giai cấp nữa thì những sự tiến hoá xã hội mới không còn là những cuộc cách mạng chính trị nữa. Cho đến lúc bấy giờ, vào đêm trước của mỗi cuộc cải tổ xã hội một cách toàn diện, kết luận của khoa học xã hội luôn luôn sẽ là:
"Chiến đấu hay là chết: đấu tranh đổ máu hay là không tồn tại. Vấn đề được đặt ra một cách dứt khoát là như vậy đó". (Gioóc-giơ Xăng).
================================================== ===================
(1): Đây là nói đến những đẳng cấp theo ý nghĩa lịch sử, những đẳng cấp của một quốc gia phong kiến, những đẳng cấp với những đặc quyền nhất định và có giới hạn. Cuộc cách mạng tư sản đã thủ tiêu các đẳng cấp cùng với những đặc quyền của chúng. Xã hội tư sản chỉ biết có các giai cấp thôi. Vì vậy, kẻ nào gọi giai cấp vô sản là "đẳng cấp thứ tư" thì kẻ đó mâu thuẫn hoàn toàn với lịch sử, - Ph. Ă. (Chú thích của Ăng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Đức năm 1885).
-
Vậy là cuốn "Sự khốn cùng của Triết học" theo bản dich của NXB Chính Trị Quốc gia đã đc upload hết, cảm ơn các bạn đã theo dõi [IMG]images/smilies/4.gif[/IMG]
Quyền viết bài
- Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
- Bạn Không thể Gửi trả lời
- Bạn Không thể Gửi file đính kèm
- Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
-
Nội quy - Quy định
Trung thành cung cấp dịch vụ bán và cho thuê xe nâng người tại Thái Nguyên với chất lượng hàng đầu và đa dạng các loại xe phục vụ mọi nhu cầu công việc. Với kinh nghiệm lâu năm trong ngành, Trung...
Bán và cho thuê xe nâng người tại Thái Nguyên