-
bàn về biểu tình
Biểu tình lạc mục tiêu
Biểu tình là một hành động mang tính thách thức, muốn nhằm bày tỏ lòng căm phẫn trước một bất công nào đó. Có thể nói biểu tình là một cách thực hành quyền dân chủ của người dân thấp cổ bé họng. Cho nên, ai có gì không hài lòng đều có quyền biểu tình. Những người chống chiến tranh biểu tình chống Tổng thống Bush. Những người tranh đấu cho sự thịnh vượng của dân chúng trên thế giới biểu tình chống các lãnh tụ G8. Người mập biểu tình chống phẫu thuật giảm béo phì. Ngay cả chó cũng biểu tình. Như hôm 8/5/2005 vừa qua ở Phi Luật Tân có đến 3000 con chó dưới sự điều khiển của chủ nhân cũng biểu tình vì nạn ngược đãi loài chó tại đây v..v…
Ở hải ngoại, một số người Việt ở các nước như Mỹ, Úc và Canada hình như rất thích biểu tình. Họ biểu tình cũng có mục đích hẳn hoi đấy chứ, cũng dĩ nhiên là chống thôi. Mà mục đích của họ hình như chỉ để chống Việt Nam chứ không phải chống chính quyền Việt Nam. Việt Nam bình thường hóa quan hệ ngoại giao với Mỹ: biểu tình chống. Việt Nam làm ăn buôn bán với Mỹ: biểu tình chống. Thủ tướng Việt Nam sang thăm chính thức Mỹ: biểu tình chống. Văn nghệ sĩ Việt Nam sang biểu diễn ở nước ngoài: biểu tình chống. Biểu tình đối với họ đã thành một cái nghề.
Thế nhưng mục đích của biểu tình không mấy thuyết phục lắm. Vẫn những khẩu hiệu quen thuộc như dân chủ, nhân quyền, tôn giáo … mà ai cũng “biết rồi, khổ quá, nói mãi”. Vẫn những tranh thủ ngoại bang để chèn ép Việt Nam mở cửa cho mục sư vào truyền đạo đạo Tin Lành, dưới chiêu bài “tự do tôn giáo”. Hình như các chuyên gia biểu tình này quên rằng người Việt Nam thực tế lắm, không phải quá cuồng tín với tôn giáo để ôm bom hi sinh cho thượng đế hay thần linh nào đó, hay để xuống đường đấu tranh “tự do tôn giáo”. Và kỳ thực nếu không dùng những chiêu bài đó thì biểu tình chống cái gì! Người Việt Nam cũng biết hiện nay mình thiếu dân chủ và thiếu nhân quyền và từng bước tranh đấu để cải thiện tình hình, chứ không đợi đến người biểu tình nói cho họ biết. Mà tình trạng thiếu nhân quyền trong xã hội Mỹ, Úc, Canada cũng có đấy (cứ xem cái đạo luật Yêu nước – Patriot Act – của Mỹ thì biết) và báo cáo của ủy ban nhân quyền quốc tế cũng đề cập nhiều lần. Sao họ không biểu tình đòi nhân quyền cho xứ sở họ đang sống, mà lại nhiều chuyện đi đòi nhân quyền cho người Việt Nam ở Việt Nam? Có phải vì họ sợ cái xứ đã cho họ nương thân? Hay là vì họ được người Mỹ nuôi nấng kỹ quá? Hay có phải vì chửi đổng một nước ngoài dễ dàng hơn, bởi vì đối tượng chửi chẳng ai thèm nghe họ chửi?
Những người ham thích biểu tình này chỉ có một đối tượng duy nhất: chống Việt Nam, và chỉ chống Việt Nam. Đối với họ bất cứ điều gì người trong nước làm cũng đều sai lầm và phải chống đối. Hễ “Việt Nam nội địa” thì luôn luôn bất di là “Cộng sản Việt Nam” là chống. Có khi nào chúng ta thấy người Việt ở Bolsa biểu tình chống chiến tranh Iraq không? Không. Ngược lại, họ xuống đường ủng hộ chiến tranh Iraq (trong khi cả thế giới xuống đường chống cuộc chiến ở Iraq, thì có một số bộ phận lại lâm râm cầu nguyện cho đoàn quân “cờ sao” “bình địa” xong Iraq làm ơn thẳng tiến đến Việt Nam!) Đối với họ, chế độ chính trị của Mỹ là mô hình, là kiểu mẫu mà Việt Nam phải làm theo. Thành ra, nếu có ai trong nước hoan hô nước Mỹ vĩ đại muôn năm thì họ cười toe toét ủng hộ và gọi là “tiến bộ”. Có thể nói những người biểu tình này đã tự biến mình thành những người cực đoan chuyên nghiệp chống Việt Nam và quyền lợi của người Việt Nam.
Đối với một số người khác thì biểu tình là một hành động với một mục đích đơn giản hơn: trả thù. Hồi xưa họ bị giam trong các trại học tập cải tạo khổ quá, bây giờ thấy người từ Việt Nam, không hẳn là người cộng sản, qua đây phải trả thù cho hả dạ. Mắt đổi mắt, tai đổi tai. Cố nhiên, dùng lý luận kiểu này, người du kích cộng sản cũng có hàng vạn lý do để trả thù. Nói như một nhà hiền triết nào đó nếu cái kiểu “Mắt đổi mắt, tai đổi tai” này diễn ra mãi, mọi người trên thế giới này sẽ mù và điếc hết.
Động cơ trả thù của người biểu tình gốc Việt thật đáng sợ vì nó biến họ thành những người cực đoan nguy hiểm. Tại Sydney tuần vừa qua một số người Việt tụ tập la ó ồn ào biểu tình chống các ca sĩ từ Việt Nam sang trình diễn. Điều đáng nói là họ tung cả những thức ăn “nặng mùi” như mắm nêm và nước mắm vào khách đi nghe nhạc. Có khi khách bị hành hung. Một số khác thì đi tìm xe của ban tổ chức để phá hoại. Điều đáng nói là tất cả những mưu mô, thủ đoạn chống đối người đi xem văn nghệ đều được bàn tính công khai trên đài radio. Thế nhưng có một kết cục đoạn tuồng mà không đài báo nào dám nêu là sau khi “lãnh đạo” đoàn biểu tình rút thì số còn lại trong đoàn đi biểu tình đến xin người gác cửa cho vào xem “xuất hai” (xem “cọp”, xem không phải mua vé)!!!
Một số cơ quan truyền thông người Việt ở hải ngoại, như talawas chẳng hạn, tỏ vẻ hân hoan đăng bài tường thuật biểu tình. Điển hình cho xu hướng này là bài của tác giả Đinh Từ Thức trên talawas và các tường thuật của đài RFA liên quan đến chuyến thăm Mỹ và Canada của ông Phan Văn Khải vừa qua. Họ đếm đầu người để như nói với người đọc là biểu tình lớn lắm. Con số 200 có khi viết nhầm (hay được thổi phồng) thành 2000. Các nhóm truyền thông hải ngoại cũng (vô tình ?) biến thành những cái loa ủng hộ ngầm biểu tình chống Việt Nam.
Cuộc chiến đã kết thúc 30 năm rồi. Những kẻ cựu thù bây giờ đã bắt tay nhau rồi. Kẻ cựu thù lớn nhất là Mỹ cũng đã bang giao với Việt Nam về mặt kinh tế, chính trị, xã hội cả 10 năm nay rồi. Chiến lược đã thay đổi. Chống cộng, phục quốc, tự do, dân chủ, nhân quyền, tôn giáo … chỉ là những khẩu hiệu to tát của giới lái buôn chính trị của ngày hôm qua. Người Việt ở trong nước muốn biết làm sao làm cho Việt Nam thoát cảnh nghèo nàn. Thoát nghèo rồi mới tính đến những chuyện to tát kia. Biểu tình không làm cho người dân thoát cảnh nghèo nàn. Những khuyến khích biểu tình của giới báo chí hải ngoại không những đi lạc mục tiêu của biểu tình mà còn đi ngược lại quyền lợi của tuyệt đại đa số người Việt ở trong nước.
Trần Đình Hoàng
Sydney, Australia
đọc bài này xong mong các bác cho ý kiến em thì hông giám vì sợ bị kêu là HVB ( ủa mà HVB là gì vậy [IMG]images/smilies/105.gif[/IMG] )
link nè cho các bác đùng nghĩ em phịa
http://www.chuyenluan.net/2005/200507/0705_14.htm
View more random threads:
-
Thế kết luận ý kiến của bác là cái gì
Chán cảnh copy rồi paste vứt ra đấy rồi
Làm phóng viên thì nên tập viết bài theo phong cách riêng. Gửi bài "đăng báo" mà Copy thế này không tốt đâu
-
hè he thì mấy bác nào chấy sĩ có ý kiến gì về cha viết bậy này hong hay trùi ui người ta đấu tranh cho dân chủ mà chả chưởi thậm tệ thế này rõ khổ
-
Thế nào là viết bậy
Cậu đã bao giờ thử viết theo ý kiến của mình chưa,hay dựa theo ý của người khác để viết
Quan điểm của mỗi người mỗi khác nhau. Đừng vì con mắt cá nhân của mình mà phán xét người ta "viết bậy". Thử viết đi, rồi hẵng đi chê nhé. Tớ chả chấy sĩ mà cũng không yêu nước, tớ thấy bài viết có những điểm đáng phải suy ngẫm, nhưng cũng có nhiều điểm viết khá chủ quan và cá nhân. Đọc chỉ có tính chất tham khảo, chả đọng lại được cái gì
-
Thấy thằng bạn ở Mỹ bảo đi biểu tình hò hét cũng vui lắm, mấy lần biểu tình chống chiến tranh Iraq ku cậu bảo cũng đi cho vui, hô hoán chống Bush rầm trời, rồi bi ai với dân thường Iraq, với lính Mỹ thiệt mạng. Xong rồi về chat phán ngay một câu bất hủ: "Cứ đánh tiếp cho chết mẹ cả hai thằng đi" [IMG]images/smilies/24.gif[/IMG][IMG]images/smilies/24.gif[/IMG]
-
Đến dân Mỹ còn bực mình các cuộc biểu tình của 3 que nữa là. Vụ 1 sinh viên VN bị bọn đầu trọc Nga giết chết không thấy mấy vị biểu tình trước sứ quán Nga nhỉ [IMG]images/smilies/71.gif[/IMG].
-
Tại vì biểu tình trước ĐSQ Nga Thì o gọi là yêu nước, cứ phải dính đến anh Tàu mới là yêu nước
Mà yêu nước thì có rất nhiều người đang yêu nước
Quyền viết bài
- Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
- Bạn Không thể Gửi trả lời
- Bạn Không thể Gửi file đính kèm
- Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
-
Nội quy - Quy định
Dự án Altara Residences Quy Nhơn đầu tư bởi Công ty CP Foodinco Quy Nhơn chọn vị trí đẹp thoải mái nhất trang trí tinh tế. bán căn hộ Altara Residences Quy Nhơn chọn vị trí đẹp vị trí tốt môi trường...
Altara Residences Quy Nhơn Khu dự án trải nghiệm khác biệt nhiều lợi nhuận